Mất uy tín với chư hầu Tấn_Định_công

Thực quyền của vua Tấn ngày càng yếu. Sáu họ đại phu Hàn, Triệu, Ngụy, Trí (vốn họ Tuân), Phạm (vốn họ Sĩ), Trung Hàng (một nhánh họ Tuân khác) ngày càng lớn mạnh. Năm 511 TCN, Tấn Định công muốn tỏ uy thế của bá chủ, muốn giúp Lỗ Chiêu công đang lưu lạc (bị họ Quý đuổi) về nước. Tuy nhiên họ Quý nước Lỗ lại đến đút lót cho đại phu họ Phạm và Trí, nên các đại phu nước Tấn biện hộ giúp họ Quý với Tấn Định công, khiến Lỗ Chiêu công đến hết đời vẫn không về nước được.

Năm 509 TCN, Tấn Định công muốn giúp nhà Chu để có vai trò bá chủ, sai Ngụy Thư đi đắp thành giúp Chu Kính Vương.

Sái Chiêu hầu bị đại phu Nang Ngõa nước Sở đòi hối lộ không được, bị giữ lại 3 năm không cho về. Người nước Sái biết Nang Ngõa tham lam, phải hối lộ để đón vua về. Sái Chiêu hầu tức giận, gửi con tin cho Tấn Định công, xin Tấn giúp đánh Sở.

Năm 506 TCN, Tấn Định công hội chư hầu Tề, Lỗ, Tống, Vệ, Trịnh, Trần, Cử, Chu, Đằng, Đốn, Tiết, Hồ, Kỷ, Tiểu Châu để bàn đánh nước Sở giúp Sái. Song Đại phu nước Tấn là Tuân Dần lại đòi nước Sái hối lộ. Sái Chiêu công không chịu. Tuân Dần bèn kiếm cớ từ tạ rút quân không đánh Sở giúp Sái nữa. Từ đó nước Tấn mất uy tín với chư hầu[2].

Sau đó Sái bị Sở vây đánh, Tấn Định công không giúp được. Sái Chiêu hầu cầu viện Ngô vương Hạp Lư. Hạp Lư cùng Tôn VũNgũ Viên đánh bại Sở, tiến vào kinh đô nước Sở.

Năm 502 TCN, Tề và Lỗ có xung đột. Nước Tấn đứng về phía Lỗ, cử Triệu Ưởng, Phạm Ưởng và Tuân Dần đi cứu Lỗ. Vệ Linh công oán nước Tấn cũng về phe Tề chống Tấn. Tề và Tấn giao tranh qua năm sau thì bãi binh.